TS. Đào Gia Phúc
Hòa giải viên thương mại - Hà Nội| Hội viên Hội luật quốc tế Việt Nam | Giảng viên Luật
Giảng viên – Khoa luật, Đại học quốc gia Hà Nội
Phó Giám đốc Trung tâm pháp luật Hoa Kỳ, Giảng viên Khoa Luật Kinh tế, Trường Đại học Kinh tế- Luật, ĐHQG- HCM
Tóm tắt:
Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) được thành lập vào năm 1995 trên nền tảng của các cam kết thương mại đa phương với kỳ vọng là một tổ chức thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, nâng cao đời sống người dân và xoá bỏ các rào cản thương mại. Sau 25 năm hình thành và phát triển, bên cạnh những thành tựu được ghi nhận, WTO đối mặt với rất nhiều thách thức trong bối cảnh kinh tế toàn cầu thế kỷ 21, điển hình là sự bùng nổ của các liên kết kinh tế khu vực và sự gia tăng của chủ nghĩa bảo hộ kiểu mới tại các nước phát triển. Hiện nay, đối với các quốc gia trên thế giới vai trò của các Hiệp định Thương mại tự do ở cấp độ Song phương và Khu vực, đặc biệt là các hiệp định thế hệ mới, trở nên ngày càng quan trọng trong bối cảnh thuơng mại thế giới đang thay đổi nhanh chóng với sự chững lại của các đàm phán thương mại ở cấp độ đa phương. Nội dung của các hiệp định này bao trùm không những các đàm phán truyền thống mà còn có cả các cam kết xượt xa khỏi những quy định hiện hành của WTO liên quan đến các yếu tố phi thương mại, khiến các quốc gia ký kết phải có những điểu chỉnh chính sách nội địa cho phù hợp. Bài viết tập trung phân tích tác động của việc thực thi các cam kết về lao động và môi trường của các Hiệp định Thương mại tự do thế hệ mới mà Việt Nam đang tham gia, điển hình là Hiệp định Việt Nam – Liên Minh Châu Âu (EVFTA), đối với chính sách nội địa của Việt Nam, từ đó đề xuất một số định hướng nhằm tối đa hoá lợi ích đạt được khi tham gia vào các hiệp định này.
Từ khóa: Hiệp định thương mại tự do, thương mại đa phương, EVFTA, các biện pháp phi thuế quan, lao động, môi trường.