Từ lâu, bóc lột lao động trẻ em đã trở thành vấn đề được quan tâm ở nhiều cấp độ khác nhau, vì những ảnh hưởng tiêu cực đến quyền của trẻ em được bảo vệ và phát triển đầy đủ về thể chất, tinh thần cũng như nguy cơ làm nguy hại lực lượng lao động của nền kinh tế. Để đối phó với những rủi ro này, Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO) đã phát triển hai văn kiện pháp lý quan trọng là Công ước số 138 năm 1973 về Tuổi tối thiểu được lao động, và Công ước số 182 năm 1999 về Nghiêm cấm và hành động khẩn cấp xóa bỏ các hình thức lao động trẻ em tồi tệ nhất. Không chỉ vậy, trong bối cảnh toàn cầu hóa như hiện nay, các quốc gia đã chứng kiến nhiều hiệp định tự do thương mại (FTA) thế hệ mới ra đời tiếp tục khẳng định sứ mệnh xóa bỏ lao động trẻ em. Thông qua việc phân tích và so sánh các Công ước của ILO, các FTAs và pháp luật Việt Nam, bài viết đánh giá khả năng thực thi các cam kết quốc tế của Việt Nam về xóa bỏ lao động trẻ em, từ đó đề xuất một số kiến nghị giúp tăng hiệu quả thực thi các cam kết này.
Từ khóa: lao động trẻ em, ILO, EVFTA, CPTPP, pháp luật lao động.